Thế gian hiểu thấu, yêu là mất, yêu là đau
Yêu là vẽ thêm hoa văn bên trong bức tranh màu
Thế gian hiểu biết, yêu là thứ.. ta cần thiết
Yêu là niềm vui đan xen ưu tư chẳng bình yên
Tìm được gì trong ân ái?
Cơn say thôi cũng tan trong ngày mai
Vạn lần làm tim tê tái.. nên thôi ta xin không cần ai?
Thế nhưng lời nói.. ta chỉ thốt ra vậy thôi
Trong lòng vẫn trông mong ai cho ta những cơ hội
Để ta tìm kiếm.. một hạnh phúc, chân trời mới
Chỉ vì được yêu nên tim ta không muốn nghỉ ngơi
Một màu hồng đang che lấp
Đi bao nhiêu đau thương từ tâm?
Nhìn vào màn đêm e ấp..
Cô đơn sao bao vây ta nghìn năm?
Hờ hớ ớ ớ ơ ơ..
Tương lai ta lung linh sắc ngàn hoa
Yêu là gì mà làm người người điên điên say say đến thế?
Cứ vô tư.. cho con tim nhói đau!
Yêu là gì mà làm người người cam tâm mang theo si mê?
Nhưng khi chia ly quay bước thật mau!
Yêu là gì mà làm người người điên điên say say đến thế?
Cứ vô tư.. cho con tim nhói đau!
Yêu là gì mà làm người người cam tâm mang theo si mê?
Nhưng khi chia ly quay bước thật mau!
Yêu là gì?