Tối nay ta hỏi ngọn lửa đam mê có giúp ta viết lên bài này?
Cái thế giới này không thể dung túng những người không hiểu được bài này
Ai viết cho ta cho người, cho đời một bài diễn văn thật dài
Ta viết sự thật của lời xin lỗi mà trong xã hội mấy ai thấy
Khi ta đưa nhiều con người ra khỏi cát lún cùng sình lầy
Tao thấy ánh mắt ngờ ngạc của những người khác nhìn mày
Đời muốn giúp tao được giống người khác,xin lỗi tao đã không vịn tay
Xin lỗi người đời vì tao đã tin họ tồn tại thật, không trên máy
Tao vẫn đứng vững tại đây dù cuộc đời bắt tao quỳ lạy
Tao đã lấy giấy viết làm vũ khí bây giờ không lí do để chạy
Tao đốt tất cả những gì mày nói và ngồi xem nó cháy
Còn ai muốn tao dừng tại đây . Ờ, hơi khó đấy
Những lời giả dối vẫn như khói, mấy ai viết lên trang giấy
Sự im lặng sẽ thấm vào não chỉ khi mày kẹt trong thang máy
Xin lỗi mày tao từng phủ định những gì mà mắt tao đang thấy
Xin lỗi nhật kí vì tao hiện tại không biết đời tao đến trang mấy
Hình như giữa cuộc đời ta có ai đi ngang đây
Có lẽ ta không thể chờ thêm ai phá vòng đời đang vây
Tao đang xây những công trình mà mắt người phàm không thấy
Tao đeo găng tay để không ai thấybàn tay nhúng chàm trong đấy
Tao xin lỗi vì tao sẽ không để xã hội này xem ta như là nô lệ
Và tao không hề hối hận khi cất quyển sách chứa giả dối này vô kệ
Chất xám này tao sẽ giữ cho đến cuối đời, không bỏ như nộp tô thuế
Xin lỗi tụi mày nhưng tao không để đời lần nữa trói thằng này vô ghế
Tao thoát khỏi sự thật này như một sinh viên từ trường mới ra
Không còn ngày tháng mệt mỏi, mọi thứ như nới ra
Tao tự do, đón chào thêm những ngày mới và
Tiếp tục dìm đầu vào chảo xã hội, nơi không còn ai biết tới ta
Lời xin lỗi để ta mỉa mai cuộc đời chó má
Sự thật là không có ai triển khai gì tốt cho đời đâu nhá
Mày có tự hỏi những gì mày nghe có nguồn gốc từ đâu ra
Những lời xin lỗi như không đó thì ai dám dành cho ta
Mel:
Ngồi viết thế thôi, chìm vào đêm tối
Ta tìm đâu ra bóng hình ta giữa đời trôi
Ngồi viết thế thôi, vài lời xin lỗi
Cho đời, cho ta, cho người ta thương nhất đời
Cũng chỉ thế thôi, người đời giả dối
Vô hình nhưng ta vẫn hỏi: “Ai có thấy tôi?”
Vẫn thế để ta ngược dòng ngược lối
Bao lời xin lỗi vẫn theo ta đến cuối đời
Ver
Từng ngày tháng mà tao ghi ra
Chứa đựng bao nhiêu hình ảnh cùng những chất xám mà tao chi ra
Nếu nói đời tao chưa trải thì sao còn ám hỏi tao chi ta?
Thằng rapper mày đã ám sát, thể xác thì đã phi tan
Xin lỗi mày Tuấn à. Mày đã quá tin đời
Chuyện mày tồn tại trong thế giới này là một chuyện quá xa vời
Tao không thể giúp mày vì mày đã chấp nhận không nóira lời
Dù gì tao mong 2 đứa sẽ còn gặp mặt. Tối ra chơi
Tiếng kèn vang hết lễ tang, hồn vẫn lang thang
Bản chất một thằng sợ đời không còn, chỉ còn gánh nặng tao đang mang
Nó về nguồn cội với cuộc sống không mấy sang trang
Còn tao để hồn ghi từng câu từ với ước mong đời sang trang
Một cơ thể nhưng hai linh hồn này khác nhau hoàn toàn
Nên tao phải loại bỏ mày trước khi tao mất tỉnh táo và lụi tàn
Và tao thà làm những bài rap kiểu này khi tao chán
Còn hơn là lấy những gì mà tao còn lại đem đi rao bán
Ta vẫn feel và ta vẫn ghi và tao vẫn nắm lấy flow
Khi bài nhạc bắt đầu thì nhắm mắt xem ta ngắm tới đâu
Phone ghi âm xong đeo tai nghe xem văn ta thấm mấy câu
Bao nhiêu năm trôi qua thì hỏi tay ta đã chấm mấy câu
Chân ta đau khi ta đang đi dù biết là đéo thấy nhau
Tay ta đau khi ta đang ghi, chuyện đời này kéo quá lâu
Đầu ta đau như đang ngồi yên mà bị ai đánh phía sau
Xin ai kia cho ta một chút yên tâm để ta còn thấy phép màu
Mày là thiên thần thì cho tao xin là yêu nghiệt
Mày tìm cái tốt còn tao thì lấy tất cả cái xấu ra tiêu diệt
Tao và mày không hề giống nhau dù có cùng kiểu viết
Hành trình của tao với mày có lẽ giờ cũng đủ viết thành tiểu thuyết
Tao biết trong con người luôn có vẻ mặt thứ hai
Nhưng mày đã quá ảo tưởng đến não của tao xác định có hại
Cho nên tâm ma của tao sẽ không cho phép thân xác tao giữ mày lại
Xin lỗi mày nhưng tự tay tao sẽ xóa bỏ mày khỏi sự tồn tại
Mel:
Ngồi viết thế thôi, chìm vào đêm tối
Ta tìm đâu ra bóng hình ta giữa đời trôi
Ngồi viết thế thôi, vài lời xin lỗi
Cho đời, cho ta, cho người ta thương nhất đời
Cũng chỉ thế thôi, người đời giả dối
Vô hình nhưng ta vẫn hỏi: “Ai có thấy tôi?”
Vẫn thế để ta ngược dòng ngược lối
Bao lời xin lỗi vẫn theo ta đến cuối đời
Ver 3
Mặt trời đã lên cao, ta cuốn gói không rề rà
Vẫn loay hoay giữa dòng đời mà không thể tìm đường về nhà
Thằng con bất hiếu sống với người đời mà không thể về được với má
Giờ có quá trễ để tai ta còn được nghe tiếng rầy la
Và có lẽ đêm nay ta không cần ngủ nghê
Hôm nay ta sẽ lên chuyến xe cuối mà không cần rủ rê
Mong lần này không phải lần cuối, mong là ta không về trễ
Mong đứng trước cửa và nói một câu: “Con xin lỗi, con đã về
Xin lỗi mẹ vì bao năm qua con đã bắt mẹ thức
Từ khi biết khóc đến biết đi chơi để mẹ canh ngoài ca trực
Thế rồi lại về không biết lớn nhỏ tự ta làm ta bực
Đến nỗi hiện tại con chưa thể nói câu: “Con yêu mẹ nhất”
Xin lỗi mẹ khi thằng con trai phải đeo mặt nạ với đời
Dù mẹ từng nói hãy cứ đứng vững và không để ai chuyển dời
Thằng con bất hiếu tự mang gánh nặng từ tiền bạc đến cơ ngơi
Và không dám về đối diện với mẹ về sự thật này, mẹ ơi
Khi ra đời thằng con này không còn mang cái mác công tử
Mà chỉ còn là một kẻ đi tìm cái vui qua những câu từ
Trong khi con có thể về để cùng gia đình dùng một bữa cơm
Nhưng con trai đã sai khi cứ nghĩ rằng mình trưởng thành quá sớm
Đến cuối cùng con vẫn không thể bước nếu vắng bóng mẹ
Một cây kị nắng sẽ không thể sống nếu như mất bóng che
Đứa con này chỉ là con mồi cho xã hội này xâu xé
Nếu như bước chân ra đường mà trong tâm không hề có lời dặn của mẹ
Gặp người lạ thì vâng với dạ chứ không hề phản kháng
Khi về nhà thì trút giận lên món quà duy nhất chúa đã ban
Nợ bạn bè thì đi nhịn đói dành dụm ngày này đến ngày khác
Trong khi con nợ mẹ ở nhà cả tâm hồn lẫn thể xác
Viết và mực là thứ luôn đi kèm theo những nốt nhạc
Như hình ảnh mẹ già đợi con luôn kèm theo sợi tóc bạc
Những ngày nắng đã làm nước da mẹ sậm màu theo thời gian
“Con xin lỗi mẹ và con đang về với cội nguồn gốc gác”