Tả thủ chỉ non cao Sông núi sao thăm thẳm xa vời Hữu thủ chỉ trời xanh Trời cao ngút mênh mông Bàn tay buông Ra ánh chơp hào quang thập phương Ngàn năm trôi Mà chưa vấn vương Tả thủ nhặt hoa rơi Hoa ngát hương nhưng rồi phai tàn Hữu thủ vội vàng vung Một thanh kiếm uy nghi Lệ tuôn rơi… Là do ta… Tả thủ ghì dây tơ Tha thiết bao cung sầu thâm trầm Hữu thủ gảy vài câu Thuyền trôi giữa vong xuyên Mọi suy tư Nay hóa ra hồng liên rực hương Chẳng âu lo
Tạp niệm biến tan Tả thủ chỉ trăng cao Trăng sáng nơi sương phủ đêm lạnh Hữu thủ cầm hồng tơ Cầu duyên số đôi ta Vầng trăng soi… Cùng đôi ta… Tả thủ thành phượng mao Bay đến nơi chân trời bên người Hữu thủ lại thành vay Cùng bơi chốn dương gian Nguyện bên nhau Xa tít mây trời hay biển sâu Dù nhân sinh Còn bao bể dâu Tả thủ giữ ai kia Ôm ấp trong tim niềm mơ mộng Hữu thủ vội lại buông Mà chôn giấu tâm tư Một cây hương… Một chân tâm…