Làn thu thuỷ, nét xuân sơn Đôi mày cong dáng em kiêu kì Bông hoa cười ngọc thốt đoan trang Em như hoa tuyết nhường màu da Nét bút thi nhân chỉ là Thứ trần gian nhìn qua viết ra Ánh mắt em như ngọc hà Đôi bờ môi dịu êm thướt tha Một vài giây anh nhắm mắt
Tay đặt lên trái tim chân thành Một vài câu thơ vắn tắt Chưa hiện lên được em “Tố Nga” Vì yêu em anh tắt nắng Anh buộc luôn gió, giam mây trời Tạc lời yêu anh lên vách đá 3000 năm vẹn nguyên mãi không phai nhoà