Tựa gió lốc cuốn giữa chốn không gian
Mình tung đôi cánh đại bàng.
Vượt bao non cao, rừng núi bạt ngàn về đại dương xanh.
Rời xa đông vui nơi chốn thị thành
Cho em được mãi sống bên anh.
Đôi mình vui say câu chuyện trò
Bỏ quên muộn phiền âu lo.
Cứ thế mỗi ngày, được thấy đôi môi mỉm cười.
Nhẹ vuốt mái tóc lúc sớm mai
Cùng đón ánh mặt trời.
Để anh vẫn thấy kỉ niệm của hai chúng ta
Con tim luôn giữ mãi ký ức không rời xa.
Để anh vẫn thấy nồng nàn nơi những ngón tay
Yêu thương ấm áp khi xưa em gửi trao.
Ngày nắng cứ thế vẫn mãi trôi nhanh
Đại dương cất tiếng gọi anh.
Cùng phiêu du trên con sóng bạc đầu như ngày còn bên nhau.
Để khi trăng lên cao giữa bầu trời,
Nàng ngân nga khúc lả lơi
Theo mây nước bềnh bồng lạc vào mênh mông.
Cứ thế mỗi ngày, được thấy đôi môi mỉm cười.
Nhẹ vuốt mái tóc lúc sớm mai
Cùng đón ánh mặt trời.
Để anh vẫn thấy kỉ niệm của hai chúng ta
Con tim luôn giữ mãi ký ức không rời xa.
Để anh vẫn thấy nồng nàn nơi những ngón tay
Yêu thương ấm áp khi xưa em gửi trao.
Nỗi nhớ trong anh đầy vơi
Như ngàn sóng xô giữa biển khơi
Lời hứa khi xưa cùng nhau
“Em chỉ mong anh luôn cười vui”.
Để anh vẫn thấy kỉ niệm của hai chúng ta
Là đoá hoa trên khuôn ngực anh.
Hôm nay ngày em ra đi đến chốn trong xanh
Nơi cất giấu bí mật đẹp như bức tranh.
Em đem lời thầm thì nhờ làn gió nhắn với anh
“Em sẽ như mây trời vờn quanh đôi cánh chim bay”